Rắn bò vào trong tiệm của thợ hàn, đòi mỗi thứ đồ nghề phải tiếp tế cho nó. Sau khi được tiếp tế rồi, nó bò sang cây giũa, cũng xin đồ ăn. Cây giũa nói: “Mi đi xin tao đồ ăn thì chắc mi ngu hết chỗ nói, xưa nay tao chỉ lấy của người chứ chưa bao giờ cho đi hết.” Chuyện này ý nói, cầu lợi ở kẻ nghèo mạt hạng thì đúng là hết sức ngu xuẩn.
lưu giữ những kinh, truyện tôi dịch