Skip to main content

Posts

Showing posts from August, 2022

23. Anh Vũ Cứu Sinh Linh

Cựu Tạp Thí Dụ Kinh, Thí Dụ Thứ 23 Ngày xưa có con chim anh vũ bay tới một ngọn núi kia. Trong núi có trăm loài chim và súc thúc, thương mến nhau chứ không tàn hại nhau. Anh vũ nghĩ bụng: ‘Tuy là vậy vẫn không ở lâu được. Chi bằng về nhà.’ Nghĩ vậy rồi bay đi.  Ít tháng sau, núi lớn bốc cháy, bốn phía chìm trong lửa. Anh vũ ở từ xa nhìn thấy bèn lao xuống sông, dùng cánh múc nước rồi bay lên không trung, lấy nước trong cánh tưới xuống dập đại hỏa. Bay đi bay lại nhiều lần như vậy. Thiên thần [nhìn thấy] nói: “Ôi anh vũ, mày sao mà ngu si? Lửa ngàn dặm, nước trong hai cánh của ngươi làm sao mà dập được?” Anh vũ đáp: “Tôi vẫn biết không dập được, nhưng từng làm khách ở núi này. Trăm loài chim và súc thú trong núi rất nhân từ, hiền lành, thảy đều coi nhau như anh em, tôi không nhẫn tâm đứng nhìn được.”  Thiên thần cảm động thành ý của nó, bèn làm mưa dập tắt lửa. dịch theo bản chữ Hán của CBETA https://cbetaonline.dila.edu.tw/zh/T0206_001

8. Ba Người Say Rượu

Cựu Tạp Thí Dụ Kinh, Thí Dụ Thứ Tám Xưa Phật cùng chúng tì-khưu đang đi đường thì gặp ba người say. Một người nhảy vào trong bụi trốn đi, một người ngồi ngay ngắn vả mồm tự mắng ‘phạm giới vô lễ’, người thứ ba đứng lên múa, nói: ‘Mình đâu có uống rượu của Phật, có chi mà sợ?’  Phật bảo A-nan: ‘Người trốn vô bụi tới thời bồ tát Di-lặc thành Phật sẽ đắc A-la-hán và độ thoát, người ngồi ngay ngắn tự vả mình qua một ngàn vị Phật, tới đời Phật cuối cùng sẽ đắc A-la-hán và độ thoát. Riêng người đứng múa còn lâu mới giải thoát được.’ dịch theo bản chữ Hán của CBETA https://cbetaonline.dila.edu.tw/zh/T0206_001

8. Con Chó Nghe Kinh

 Cựu Tạp Thí Dụ Kinh, kinh thứ 8 Xưa có sa-môn ngày đêm tụng kinh. Có con chó nằm dưới giường nhất tâm nghe kinh, không màng ăn uống. Như vậy mấy năm thì mệnh chung và chuyển sinh thành người, sinh vào nước Xá-vệ làm nữ nhân. Lớn lên thấy có vị sa-môn khất thực liền bưng cơm theo dâng cho thầy ấy, lấy đó làm vui. Sau đi theo luôn thầy sa-môn làm tì-khưu ni, tinh tấn tu tập và đắc đạo ứng chân.(*) (*) 應真道 ứng chân đạo: A-la-hán đạo  Bản chữ Hán https://cbetaonline.dila.edu.tw/zh/T0206_001

Manh Quy Phù Mộc

Tạp A Hàm, Kinh thứ 406 Tôi nghe như vầy: Lần ấy Phật ở lại giảng đường Trùng Các bên cạnh ao Di-hầu. Một hôm Thế Tôn nói với các tì-khưu:  - Giả sử đại địa đều biến thành biển lớn hết, có một con rùa mù thọ vô lượng kiếp, trăm năm mới nổi một lần. Trên biển có khúc gỗ, giữa có cái lỗ, khúc gỗ ấy theo sóng gió trôi dạt khắp đông tây. Rùa mù trăm năm mới nổi một lần có khi nào chui đầu vào cái lỗ đó không? A-nan bạch Phật:  - Không thể được, Thế Tôn! Vì sao vậy? Rùa mù kia nếu nổi ở phía đông, thì khúc gỗ có thể theo gió dạt ở tây, hoặc nam hoặc bắc, cứ tránh nhau quanh bốn phương như thế hẳn không thể gặp được. Phật bảo A-nan:  - Rùa mù với khúc gỗ nổi tuy xa lìa nhưng có lúc còn gặp nhau, chứ phàm phu ngu si trôi nổi trong năm đường nhất thời có được thân người là rất khó có. Vì sao vậy, chúng sinh không hành nghĩa, không hành pháp, không hành thiện, không theo chân thật, luân phiên sát hại nhau, mạnh hiếp yếu, tạo vô số ác nghiệp. Vì vậy mà tì-khưu, ai chưa khế ngộ tứ thánh đế hãy t

Như Thật Tri Kiến Thậm Nan

Tôi nghe như vầy: Có một lần Phật ở lại pháp đường Trùng Các cạnh ao Di-hầu trong thành Tì-xá-li. Một hôm Tôn giả A-nan sáng sớm mặc áo cầm bát vào trong thành Tì-xá-li khất thực. Lúc ấy có một đám trẻ con dòng họ Li-xa sáng sớm trong thành đi ra, tới cổng tinh xá, cầm cung tiễn, thi nhau bắn vào cái lỗ khóa trên cổng tinh xá. Bắn mũi nào lọt mũi đó. Tôn giả A-nan xem xong, cho là kì đặc: “Mấy đứa nhỏ dòng họ Li-xa việc khó như thế mà làm được!” Vô thành khất thực xong về cất y bát, rửa chân rồi đến chỗ Phật, rập đầu xuống chân Phật thi lễ, rồi đứng sang một bên bạch Phật: “Thế Tôn, sáng nay tôi mặc áo bưng bát vô thành Tì-xá-li khất thực, thấy có mấy đứa nhỏ con nhà Li-xa từ trong thành đi tới cổng tinh xá, thi nhau bắn tên vào lỗ khóa trên cổng, mũi nào trúng mũi ấy. Tôi nghĩ như vậy: ‘Thật là kì đặc! Con nhà Li-xa làm được chuyện khó!’” Phật hỏi A-nan: “Theo ý ông thì sao? Mấy đứa trẻ con nhà Li-xa thi nhau bắn lỗ khóa trên cổng, mũi nào trúng mũi đó, cái đó khó, hay là cắt sợi lông

Phật Thuyết Vu Lan Bồn Kinh

Phật Thuyết Vu Lan Bồn Kinh Tôi nghe như vầy: Lúc ấy Phật ở trong vườn Kì Thọ Cấp Cô Độc thành Xá Vệ. Tôn giả Đại Mục Kiền Liên mới chứng đắc lục thông, muốn cứu cha mẹ để báo ân bú mớm, dùng đạo nhãn quán sát thế gian, thấy mẹ đang ở trong cõi ngạ quỷ, không được ăn uống, da liền với xương. Mục Liên bi ai, lấy bát cơm đầy đưa xuống cho mẹ. Bà đón lấy bát, tay phải che cơm, tay trái bốc ăn. Cơm chưa đưa vô miệng thì hóa thành than đỏ, cuối cùng không ăn được. Mục Liên kêu lên, khóc lóc thảm thiết, đi nhanh về thưa với Phật, trần thuật lại đầy đủ. Phật nói: “Mẹ ông tội căn sâu dày, chỉ sức ông thôi thì làm chi được! Ông tuy hiếu thuận, vang cả trời đất, nhưng đến cả thiên thần, địa thần, tà ma, ngoại đạo, đạo sĩ, hay tứ thiên vương thần cũng không làm chi được! Phải có uy thần của chúng tăng khắp mười phương mới giải thoát được. Bây giờ ta nói cho ông phép cứu tế, khiến cho tất cả những ai chịu nạn đều khỏi ưu khổ, tội chướng tiêu trừ.” Phật nói Mục Liên: “Thập phương chúng tăng n