Cựu Tạp Thí Dụ Kinh, Thí Dụ Thứ 23
Ngày xưa có con chim anh vũ bay tới một ngọn núi kia. Trong núi có trăm loài chim và súc thúc, thương mến nhau chứ không tàn hại nhau. Anh vũ nghĩ bụng: ‘Tuy là vậy vẫn không ở lâu được. Chi bằng về nhà.’ Nghĩ vậy rồi bay đi.
Ít tháng sau, núi lớn bốc cháy, bốn phía chìm trong lửa. Anh vũ ở từ xa nhìn thấy bèn lao xuống sông, dùng cánh múc nước rồi bay lên không trung, lấy nước trong cánh tưới xuống dập đại hỏa. Bay đi bay lại nhiều lần như vậy.
Thiên thần [nhìn thấy] nói: “Ôi anh vũ, mày sao mà ngu si? Lửa ngàn dặm, nước trong hai cánh của ngươi làm sao mà dập được?” Anh vũ đáp: “Tôi vẫn biết không dập được, nhưng từng làm khách ở núi này. Trăm loài chim và súc thú trong núi rất nhân từ, hiền lành, thảy đều coi nhau như anh em, tôi không nhẫn tâm đứng nhìn được.”
Thiên thần cảm động thành ý của nó, bèn làm mưa dập tắt lửa.
dịch theo bản chữ Hán của CBETA
https://cbetaonline.dila.edu.tw/zh/T0206_001
Comments
Post a Comment