Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2012

14. Bụt thăm thầy tu bị bệnh

Bụt giáng sinh ở nước Ấn Độ cổ, sau khi thành đạo, người đi giáo hóa khắp nơi, xiển dương chân lí trước cõi nhân sinh, giảng thuyết chỗ ách yếu của Phật pháp, giáo hóa vô số đệ tử. Ngài giống như người cha nhân từ, như ánh đèn soi đi trong đêm tối. Một ngày kia, ngài đích thân đi vào chỗ ở của các đệ tử, thấy một vị đang nằm dài ở giường. Ngài hỏi: “Thân thầy được khỏe không, trong lòng còn có phiền não chi không?” Vị thầy tu ấy muốn cung kính bái lễ Đức Thế Tôn, rán gượng dậy, nhưng vì bệnh nặng nên không cách chi ngồi dậy được. Thế Tôn thấy vậy, thương xót đến bên thầy tu ấy mà an ủi: “Thầy làm sao mà bệnh nặng như vậy, lại không có ai săn sóc?” Thầy tu ấy đáp: “Từ khi đi tu đến nay, tôi có tính lười biếng, thấy người ta bệnh không thèm xót thương, không đoái hoài tới người khác, vì vậy mà từ khi tôi ngọa bệnh, cũng không có ai hỏi thăm, tôi thấy xấu hổ lắm.” Bụt nghe xong, bèn rửa sạch những thứ ô uế của thầy tu ấy thải ra, rồi quét sạch phòng cho thầy ấy. Lúc ấy Đế Thích