Truyện thứ 17, Cựu Tạp Thí Dụ Kinh
Ngày xưa có người đàn bà sinh người con gái đẹp không ai bằng. Năm ba tuổi, quốc vương bắt lấy xem, rồi kêu một đạo nhân coi tướng sau có trúng làm phu nhân không. Đạo nhân nói: “Người con gái này có chồng, vua đến sau” [Vua nghĩ:] “Ta phải giấu kĩ nó”. Bèn gọi chim hộc đến hỏi: “Ngươi ở chỗ nào?” Nó thưa: “Tôi nghỉ trên cây ở lưng chừng núi lớn, người và súc thú chưa từng đến được, dưới có dòng nước xoáy, thuyền không đi được”. Vua nói: “Đem người con gái này gửi ngươi nuôi”. Bèn kẹp đem đi. Hằng ngày đến chỗ vua lấy cơm cho người con gái.
Như vậy lâu sau, đầu nguồn có xóm bị nước cuốn trôi, có một thân cây trôi theo dòng nước, dưới dòng có một người con trai với ôm được cây ấy, rớt vô dòng nước xoáy không ra được. Xoáy một hồi, cây dựng thẳng lên, tựa vào núi. Người con trai leo lên cây của chim hộc, thông với người con gái. Người con gái đem giấu đi. Chim hộc hằng ngày bốc người con gái lên cân. “Có thêm người nên thân nặng, khi chưa có, nhẹ.” Chim biết người con gái nặng, tìm phải trái thì ra người con trai, đem bỏ đi, rồi đến trình vua hết thảy. Vua nói: “Đạo nhân đã xem tướng rồi”.
Sư nói: “Người có đôi từ kiếp trước, dùng sức không ngăn được. Hễ gặp đôi ắt cùng nhau được. Các loài súc sinh cũng vậy.”
(đăng lần đầu trên facebook 18 Aug 2021)
Cựu Tạp Thí Dụ Kinh - 舊雜譬喻經
Comments
Post a Comment