Bách Dụ Kinh, truyện thứ 67
Chuyện kể vợ chồng nhà nọ có ba cái bánh, vợ chồng chia nhau mỗi người ăn một cái, còn dư một cái. Hai người giao hẹn với nhau rằng:
‘Ai nói trước không được ăn bánh.’
Giao hẹn rồi ai cũng cố lấy cho được nên không hé nửa lời. Lát sau có kẻ trộm lẻn vào nhà lấy tài vật, của cải trong nhà trộm nó khuân sạch. Vợ chồng vì giao hẹn nên có thấy đó vẫn không ai lên tiếng. Kẻ trộm thấy không ai nói năng chi bèn nhè cô vợ mà xâm lược ngay trước mặt người chồng. Chồng chỉ nhìn mà không nói. Vợ bèn hô hoán kêu cứu, mắng chồng rằng:
‘Cái đồ chi mà tối tăm, vì cái bánh thấy trộm cướp mà không kêu!’
Người chồng vỗ tay cười:
‘Ô ha ha, tôi được bánh, không chia cho bà đâu.’
Người đời nghe chuyện ai cũng cười chê.
Phàm phu ở đời cũng như thế, vì cái danh lợi nhỏ nhặt mà khoác vẻ yên tĩnh, bị đủ thứ giặc phiền não hư dối xâm lược, mất hết thiện pháp, rơi vào ba nẻo, không hề thấy kinh sợ mà cầu thoát li thế tục, chìm đắm nơi ngũ dục, đại khổ như thế vẫn không cho là tai hoạn, có khác gì người chồng ngu si kia.
百喻經
Comments
Post a Comment