Dụ 3. Chúng Kinh Tuyển Tạp Thí Dụ
Hai Con Quỷ Tranh Nhau Xác Chết
Xưa có người kia thụ lệnh đi sứ xa, một mình tá túc nhà hoang. Nửa đêm có con quỷ vác một xác chết tới vứt trước mặt; lại có con quỷ khác đuổi theo, nhè con quỷ tới trước trợn mắt quát: ‘Xác chết này tao xí xóa rồi, sao mày vác tới đây?’ Mỗi con nắm một tay người chết tranh nhau. Quỷ tới trước nói: ‘Ở đây có người hỏi được, coi ai vác xác chết này tới?’ Người kia nghĩ bụng: ‘Hai con quỷ mạnh tợn, nói thật cũng chết mà nói láo cũng chết. Đằng nào cũng tránh không được, việc chi phải nói láo?’ Đáp: ‘Của quỷ tới trước vác tới.’ Quỷ tới sau trợn ngược mắt, bẻ lìa một tay của người ấy quẳng xuống đất. Quỷ tới trước lấy một tay của người chết lắp vào cho lành lặn. Cứ thế hai chân, đầu, và toàn thân đều bị bẻ đi rồi lấy của tử thi lắp vào như cũ. Xong hai con quỷ cùng nhau ăn sạch cái xác đã bị thay, ăn xong xoa miệng bỏ đi.
Người kia suy nghĩ: ‘Thân cha mẹ sinh ra tận mắt mình thấy đã bị quỷ ăn thịt rồi, chừ toàn bộ thân mình là thân nhục người khác. Vậy mình có thân hay không? Hay là không có? Nếu có thì là thân của người khác, còn nếu không có thì rõ ràng vẫn hiện thân đây.’ Càng tư duy càng hoang mang, thần chí mờ mịt như người điên.
Trời vừa sáng người ấy tìm đường tới nước nhậm sứ. Trên đường thấy có một ngôi chùa và chúng tì-khâu, không nghĩ chuyện chi khác ngoài chuyện mình có hay không có thân. Chúng tì-khưu hỏi: ‘Ông là ai?’ Đáp: ‘Tôi cũng không biết mình là người hay không nữa?’ Rồi đem toàn bộ chuyện đêm trước kể cho chúng tì-khưu nghe. Các tì-khưu nghĩ: ‘Người này đã biết vô ngã, dễ hóa độ.’ Bèn nói với ông: ‘Thân của ông từ vô thủy vốn không hề có cái ngã chân thật, chứ không phải đợi tới hôm nay mới không có. Thân chỉ là địa, thủy, hỏa, phong tứ đại hòa hợp, chẳng qua chúng sinh vọng tưởng là thân của mình.’ Chúng tì khưu thuyết pháp độ cho, ông kia dứt sạch phiền não, chứng đắc La-hán quả. Người nào liễu ngộ vô ngã, rằng ngã chỉ là hư huyễn, thì đắc đạo không còn xa.
Văn
眾經撰雜譬喻 T0208
Comments
Post a Comment