Skip to main content

Posts

Featured Post

84. Người Cụt Tay Chân Cảm Ân Phật Mà Sinh Lên Cõi Trời

Truyện 84, Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 7  Xưa  nước Xá-vệ có người phạm vào vương pháp, bị chặt hết tay chân, vứt bỏ đầu đường. Phật đi đường nhìn thấy, tới bên hỏi, “Ngươi bây giờ khổ chi nhất?” Người cụt đáp, “Khổ nhất là đói.” Liền sai A-nan đem cơm cho. Người cụt mệnh chung sinh lên cõi trời, cảm ơn sâu dày của Phật, xuống cung dưỡng Phật, Phật thuyết pháp cho, đắc tu-đà-hoàn.  Tì-khâu hỏi Phật, “Nhờ nghiệp hạnh chi mà sinh lên cõi trời?” Phật kể, “Người ấy trước ở trong cõi người bị chặt tay chân, vứt bỏ ngoài đường. Phật tới bên, sai đồ đệ đưa cơm cho, người ấy lòng vui mừng, mệnh chung sinh lên cõi trời, lại xuống chỗ ta nghe pháp mà đắc đạo.”     Văn 刖手足人感念佛恩而得生天緣 昔舍衛國,有人犯於王法,截其手足,擲著道頭。佛行見之,即往到邊,而問言曰:「汝於今日,以何為苦?」刖人答言:「我最苦餓。」即勅阿難,使與彼食。其刖人命終生天,感佛厚恩,來下供養,佛為說法,得須陀洹。 比丘問言:「以何業行,生於天上?」 佛言:「昔在人中,被刖手足擲於道頭,佛到其所,勅與其食,心生歡喜,命終生天,重於我所,聞法得道。」 Âm. Ngoạt Thủ Túc Nhân Cảm Niệm Phật Ân Nhi Đắc Sinh Thiên Duyên Tích Xá-vệ quốc, hữu nhân phạm ư vương pháp, tiệt kì thủ túc, trịch trước đạo đầu. Phật hà
Recent posts

83. Kẻ Cướp Lúc Sắp Bị Giết Từ Xa Nhìn Thấy Phật Sinh Hoan Hỉ Mà Sinh Lên Cõi Trời

Truyện 83, Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 7   Lúc ấy vua nước Xá-vệ là Ba-tư-nặc đánh trống xướng lịnh mà nói rằng: “Nếu làm kẻ cướp bắt được phải chịu tội chết.” Ít lâu sau có người bắt được kẻ cướp dẫn tới, vua bèn sai người đem giết đi. Ra khỏi thành, đang giữa đường thì thấy Như Lai, trong lòng sinh hoan hỉ, tới nơi hành hình chịu vương pháp xong liền sinh lên cõi trời. Quán xong ba niệm thì biết, mình nhờ lúc sắp bị giết nhìn thấy Phật trong lòng sinh hoan hỉ mà mệnh chung liền sinh lên trời. Cảm ân đức của Phật nên xuống cúng dường, Phật thuyết pháp cho, đắc tu-đà-hoàn. Tì-khâu hỏi: “Nhờ nghiệp duyên chi mà sinh lên thiên cung?” Phật đáp: “Xưa ở cõi người bị nhà vua giết, lúc lâm tử thấy Phật mà vui mừng. Nhờ thiện nhân ấy mà sinh lên cõi trời ấy, lại xuống chỗ ta nghe pháp mà giải ngộ, chứng tu-đà-hoàn.” Văn 賊臨被殺遙見佛歡喜而生天緣 爾時舍衛國,波斯匿王,擊鼓唱令,而作是言:「若作賊者,捉得當殺。」時有一人,捉賊將來,王便遣人將出殺去。在於城外,會於道中,逢見如來,心生歡喜,至於殺處,即伏王法,尋得生天。具修三念,知已由是垂殺之時見佛歡喜命終生天,感佛恩德,來下供養,佛為說法,得須陀洹。 比丘問言:「以何業緣,生於天宮?」 佛言:「昔在人中,為王所殺,臨死之時

82. Phật Nói Cho Chúng Tì-khâu Biết Tai Hoạn Của Lợi Dưỡng

Truyện 82. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 7  chưa dịch  Văn 爾時如來,在舍衛國,厭患利養。有一深林,名貪莊嚴,逃避利養,往至林中。林中有寺,時一羅漢,名那弋迦,作此寺主。佛至彼林,到後日中,有諸人等,持衣供養,滿於林中,作是言曰:「我不用利養,而此利養常逐我後。」有萬二千比丘,亦至彼處。佛語諸比丘:「利養者是大災害,能作障難,乃至羅漢,亦為利養之所障難。」比丘問言:「能作何障?」佛言:「利養之害,破皮,破肉,破骨,破髓。云何為破?破持戒之皮,禪定之肉,智慧之骨,微妙善心之髓。」萬二千比丘,齊畜三衣六物,作阿練若,不受餘物。佛即讚歎:「善哉,善哉!能作阿練若法。我之此法,是少欲法,非是多欲,是知足法,非不知足,是樂靜法,非樂憒閙,是精進法,非懈怠法,是正念法,非邪念法,是定心法,非亂心法,是智慧法,非愚癡法。」時諸比丘,聞說此語,皆得阿羅漢。 諸比丘白佛言:「希有世尊!」 佛言:「非適今日,過去亦爾。昔迦尸國有輔相,名曰夜叉。夜叉之子,名夜兒達多,深覺非常,出家學仙。諸仙多欲,皆諍菓草,夜兒達多,為欲令彼少欲之故,捨其濡草,取彼鞭草,捨此甘菓,取彼酢菓,捨己新菓,取他陳菓,捨取菓已,即得五通。萬二千仙人,見其如此,便學少欲,不復多求,亦皆得五通。夜兒達多,漸作方便,教化諸仙。命終之後,生不用處。爾時達多,我身是也。爾時萬二千仙人,今萬二千比丘是也。」    雜寶藏經第7卷 https://tripitaka.cbeta.org

81. Phật Ở Dưới Cây Bồ-đề Ma Vương Ba-tuần Tới Gây Phiền Phức Cho Phật

Truyện 81. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 7  chưa    Văn 昔如來在菩提樹下,惡魔波旬,將八十億眾,欲來壞佛。至如來所,而作是言:「瞿曇!汝獨一身,何能坐此?急可起去。若不去者,我捉汝脚,擲著海外。」佛言:「我觀世間,無能擲我著海外者。汝於前身,但曾作一寺,受一日八戒,施辟支佛一鉢之食,故生六天,為大魔王。而我乃於三阿僧祇劫,廣修功德,一阿僧祇劫,我曾供養無量諸佛,第二第三阿僧祇劫,亦復如是,供養聲聞緣覺之人,不可計數,一切大地,無有針許非我身骨。」魔言:「瞿曇!汝道我昔,一日持戒,施辟支佛食,信有真實,我亦自知,汝亦知我;汝自噵者,誰為證知?」佛以手指地言:「此地證我。」作是語時,一切大地,六種震動,地神即從金剛際出,合掌白佛言:「我為作證,有此地來,我恒在中。世尊所說,真實不虛。」佛語波旬:「汝今先能動此澡瓶,然後可能擲我海外。」爾時波旬及八十億眾,不能令動,魔王軍眾,顛倒自墮,破壞星散。諸比丘言:「波旬長夜,惱亂如來,而不得勝。」 佛言:「非但今日,過去亦爾。昔迦尸國,仙人山中,有五通仙,教化波羅[木*奈]城中諸年少輩,皆度出家,使修仙道。爾時城神,極大瞋忿,語仙人言:『汝若入城,更度人者,我捉汝脚,擲於海外。』彼仙人捉一澡瓶,語城神言:『先動此瓶,然後擲我。』盡其神力,不能得動,慚愧歸伏。爾時仙人,我身是也。爾時城神,波旬是也。」    雜寶藏經第7卷 https://tripitaka.cbeta.org

80. Thập Lực Ca-diếp Dùng Lời Nói Thật Cầm Máu Chân Phật

Truyện 80. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 7.  Lúc ấy Như Lai bị gai Ca-đà-la đâm vào chân, máu chảy không dứt, dùng nhiều thứ thuốc đắp vào không chữa được. Các A-la-hán lên núi Hương San lấy thuốc bôi vào cũng không lành. Thập lực Ca-diếp tới chỗ Thế Tôn nói như vầy, “Nếu Phật Như Lai đối hết thảy chúng sanh có tâm bình đẳng, đối với La-hầu-la hay  Đề-bà-đạt-đa đều không có chỗ khác thì chân thôi chảy máu.” Tức thì máu hết chảy, vết thương cũng bình phục. Tì-khâu khen rằng, “Nhiều thứ thuốc hay đắp vào đều không lành, Ca-diếp nói lời thành thật thì máu liền ngưng chảy.”  Phật kể, “Không chỉ ngày nay thôi, trong thời quá khứ cũng đã như thế. Xưa có vị bà-la-môn sanh một người con, đặt tên là Vô Hại, con nói với cha rằng: ‘Lúc làm việc ở ruộng đừng hại chúng sanh.’ Cha đáp con, ‘Con muốn làm tiên nhân hay sao? Trong phép sinh hoạt làm sao tránh được côn trùng?’ Người con nói, ‘Con nay muốn đời này an lạc, đời sau an lạc, không nghe lời con thì sống làm chi nữa?’ Liền đi ra bờ suối độc long ngồ

1. Mục-liên Với Bầy Ngạ Quỷ

Phật Thuyết Tạp Tạng Kinh (1)  Các vị A-la-hán đệ tử Phật mỗi người giữ ngôi đệ nhất một hạnh, như Xá-lợi-phất là trí tuệ đệ nhất, thích nói vi diệu pháp, Mục-liên là thần túc đệ nhất, thường dùng thần thông đi vào lục đạo, thấy chúng sanh thụ quả báo thiện ác rồi quay về kể cho người khác biết.  Có một lần Mục-liên tới bên bờ sông Hằng, thấy năm trăm ngạ quỷ cùng vội vàng lấy nước, có thần giữ nước cầm thiết trượng đuổi đi không cho tới gần. Vì thế mà lũ quỷ đi thẳng tới chỗ Mục-liên, lễ chân Mục-liên xong từng tên một hỏi nhân duyên tội quá của mình.   Một con hỏi Mục-liên, “Đại Đức, tôi thụ thân này thường chịu nóng khát, trước nghe nói sông Hằng này nước trong lành, thơm mát, hớn hở lao tới, lặn xuống tắm rửa thì nước nóng lên sùng sục, toàn thân bỏng hết. Nếu uống một ngụm thì ngũ tạng phỏng nát, thối không chịu được. Nhân duyên nào mà chịu tội này?”  Mục-liên đáp, “Ông đời trước làm thầy tướng, coi tướng cát hung cho người, nói thật thì ít mà nói bậy thì nhiều, lúc chê bai, lúc k

2. Mục-liên Thấy Một Thiên Nữ

Truyện 10. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 2.  Mục-liên lại thấy một thiên nữ ngồi trên một tòa liên hoa rộng trăm do-tuần. Chỉ mình hoa ấy đẹp vi diệu, thù thắng hơn hẳn các tòa liên hoa khác, đồ dùng hễ muốn thì có đầy cung điện, đồ ăn uống cũng tùy niệm dục mà được, thảy đều từ hoa ấy mà ra, đi đứng hoa đều theo. Mục-liên hỏi, “Làm thiện hạnh chi mà thụ báo như vậy?” Thiên nữ đáp, “Phật Ca-diếp diệt độ để lại xá lợi. Đệ tử Ngài dựng tháp thất bảo, cao rộng bốn mươi dặm. Lúc ấy tôi là nữ nhân, ra ngoài thấy Phật tượng trong bảo tháp tướng rất đẹp, sinh lòng tín kính, ức niệm công đức Phật, gỡ hoa cắm trên đầu dâng lên tượng. Nhờ nhân duyên này mà thụ quả báo độc diệu như vậy.”      佛說 雜藏經 https://tripitaka.cbeta.org