Ngọn đèn dầu phát ra ánh sáng rực rỡ. Đèn dương dương tự đắc, cho mình chiếu sáng hơn hẳn mặt trời. Một trận gió thổi tới, ngọn đèn liền bị thổi tắt. Có người tới thắp đèn nói với nó rằng: “Đèn ơi, sáng thì sáng cho dễ thương, chớ huyênh hoang. Ánh sáng của các vì sao mới là vĩnh cửu không bị thổi tắt.”
Chuyện này ý nói, người ta không nên vì thanh danh và vinh dự mà mù quáng tự đại, vênh vênh tự đắc.
Comments
Post a Comment