Xưa rất là xưa có một vị thương nhân rất là giàu có. Ông ta cho một người nọ mượn nửa hào tiền, qua một thời gian mà người thiếu nợ vẫn chưa trả, nên vị thương nhân mới quyết định đi đòi nợ. Trên đường đi đòi nợ, phải vượt qua một con sông lớn, nên ông thuê thuyền qua sông, vì vậy mà phải trả hai hào tiền để qua sông đòi nợ.
Tới nhà con nợ rồi thì không thấy có người, lại phải trả hai hào tiền để qua sông về nhà. Đã vì nửa hào mà lại tiêu mất bốn hào, lại thêm trên đường đi mệt nhọc, mất sức nhọc công. Chỗ tổn thất đâu chỉ có bốn hào tiền mà thôi.
Phỏng theo “Bách Dụ Kinh” phẩm thứ 17.
Comments
Post a Comment