Dụ 3 Bách Dụ Kinh
Xưa có kẻ ngu trọc đầu, có người khác lấy [quả] lê đập đầu anh ta. Đập hai ba lần lõa đầu nhưng kẻ ngu chỉ biết đứng yên chịu trận chứ không biết bỏ chạy. Có người khác thấy vậy nói, ‘Tại sao không bỏ chạy mà đứng chịu đánh để cho mẻ đầu như vậy?’ Người ngu đáp rằng, ‘Kẻ kia kiêu mạn cậy sức, ngu si vô trí tuệ, thấy đầu tôi không có tóc tưởng là hòn đá nên lấy lê đập tôi mẻ đầu như vậy.’ Người bạn nói, ‘Ông ngu si thì có chớ sao lại bảo kẻ kia ngu? Nếu ông không si độn, bị người ta đánh rách đầu sao không biết bỏ chạy?’
Tì-khưu cũng vậy, không tu theo tín giới văn tuệ, chỉ tạo uy nghi để chiêu lợi dưỡng, như kẻ ngu kia bị người ta đập đầu mà không biết bỏ chạy, bị thương rách đầu lại nói người ta ngu si. Hạng tì-khưu kia cũng như vậy.
https://www.ctworld.org/sutra_stories/story032.htm
Comments
Post a Comment