Ngày xưa có ông vua giữ thê thiếp rất nghiêm, bà chính cung nói thái tử: ‘Ta là mẹ con, cả đời chưa thấy nước mình, muốn ra ngoài một lần, con tâu cha xem.’ Như vậy ba lần, thái tử mới tâu vua cha, vua nghe theo. Thái tử đích thân đánh xe, xuất thành có quần thần hai bên nghinh đón và lễ bái, phu nhân đưa tay vén màn cho người ta thấy bà. Thái tử thấy đàn bà như vậy, bèn giả vờ đau bụng quay về. Phu nhân than: ‘Ta thật vô phước.’ (1)
Thái tử nghĩ bụng: ‘Mẹ ta còn như vậy, huống chi người khác?’ Đương đêm bỏ nước đi, lên núi du ngoạn. Lúc ấy bên đường có cây, dưới cây có suối đẹp, thái tử trèo lên cây, thấy một phạm chí độc hành xuống suối tắm rửa. Tắm xong cơm, làm phép thuật nhả ra một cái bình, trong bình có người nữ, dắt nhau ra chỗ kín đáo làm gia thất. Phạm chí ngủ thiếp đi, người nữ lại làm phép thuật, nhả ra một cái bình, trong bình có trai trẻ, cùng nhau ăn nằm, xong nuốt bình vô. Lát sau phạm chí dậy, lại nạp người nữ vô bình, nuốt bình xong chống gậy mà đi.
Thái tử về nước bạch vua: ‘Thỉnh đạo nhân và chư thần về, làm riêng cơm ba người ăn để ra một bên.’ Phạm chí đến, nói: ‘Tôi đi một mình.’ Thái tử đáp: ‘Xin đạo nhân đưa vợ ra cùng ăn.’ Đạo sĩ bất đắc dĩ phải đưa vợ ra. Thái tử nói người nữ: ‘Đưa trai ra cùng ăn.’ Như vậy ba lần, bất đắc dĩ phải đưa bạn trai ra. Ăn xong ra về. Vua hỏi thái tử: ‘Sao con biết?’ Đáp: ‘Mẹ muốn đi xem trong nước, con đích thân đánh xe, mẹ đưa tay ra cho người ta thấy. Con nghĩ người nữ thường đa dục, nên giả đau bụng về. Lên núi thấy đạo sĩ cất đàn bà trong bụng để thông gian, đàn bà lại gian như vậy, thật không dứt. Nguyện đại vương ân xá cho người ở hậu cung tự do đi lại.’ Vua bèn ra sắc lệnh trong cung ai muốn đi đâu tùy ý.
Sư nói: ‘Thiên hạ bất khả tín nữ nhân.’
---------
(1) 我無相甚矣。Chữ 相 tướng ở đây thật khó dịch.
Comments
Post a Comment