Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 28
Xưa có người đàn ông vợ tuy đẹp, duy có cái mũi xấu. Người ấy ra ngoài thấy người đàn bà khác diện mạo đã đẹp mà cái mũi cũng rất đẹp, nên nói thế này: ‘Chừ mình cắt lấy cái mũi đó đem về gắn trên mặt vợ mình, có phải hay không?’ Bèn cắt mũi người ta đem về nhà, hối vợ ra: ‘Em mau ra đây anh cho cái mũi đẹp.’ Khi vợ ra hắn liền cắt mũi vợ đi, lấy mũi kia gắn lên. Gắn mấy cũng không dính mà mũi thật cũng mất luôn, khiến vợ chịu đau đớn vô ích.
Người ngu trên đời cũng như vậy. Nghe có những vị sa-môn hay bà-la-môn túc tôn có thanh danh thạc đức, được người đời tôn kính và cung dưỡng hậu hĩnh, mình cũng nghĩ rằng: ‘Ta với người không khác.’ Tự tôn mình lên, giả xưng mình có thạc đức, đã đánh mất cái lợi trước mắt lại còn tổn hại hạnh lành của mình. Giống như cắt mũi người rốt cùng chỉ tự thương tổn mình mà thôi. Người ngu trên đời cũng như vậy.
Comments
Post a Comment