Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 29
Xưa có người nghèo lắm, ở đợ cho người ta được một bộ quần áo thô tệ. Mặc vào có người nhìn thấy nói: ‘Ông xuất thân đàng hoàng, con nhà quý phái, sao mặc bộ áo thô tệ như vậy. Tôi bày ông một cách, nhất định ông sẽ có y phục cao sang mặc. Nghe lời tôi đi, tuyệt không gạt ông.’ Kẻ nghèo mừng lắm, tin lời người kia.
Người kia đốt một đống lửa trước mặt rồi nói với kẻ nghèo: ‘Chừ cởi bộ quần áo xấu ra ném vào trong lửa. Xong tìm trong đó sẽ có y phục cao sang.’ Kẻ nghèo liền cởi ra ném vô lửa. Lửa cháy xong rồi bới tro tìm áo quần đẹp mãi không thấy.
Người trong thế gian cũng như thế. Nhờ quá khứ tu nhiều thiện pháp mà được thân người này, đáng lẽ phải bảo hộ và rán tích đức lành, tu thiện nghiệp. Đàng này lại nghe lời dối gạt của ngoại đạo như nghe lời yêu nữ dụ dỗ. ‘Ông phải nghe lời tôi tu các loại khổ hạnh. Gieo mình từ núi cao, hoặc nhảy vô lửa xả thân này đi, sẽ sinh lên Phạm thiên nhiều đời hưởng khoái lạc.’ Bèn nghe theo mà dứt bỏ thân mệnh. Thân chết rồi đọa địa ngục, chịu đủ thống khổ. Đã mất thân người mà cuối cùng chỉ là không vô sở đắc. Hệt như người nghèo rốt kia, [áo mới không thấy mà áo cũ cũng mất].
Bản chữ Hán https://tripitaka.cbeta.org
Comments
Post a Comment