Cựu Tạp Thí Dụ Kinh, Truyện thứ 37
Xưa A-na-luật đã đắc La-hán, trong chúng tì-khưu tôn giả mặt mày hiền lành đẹp tựa con gái. Một hôm đang độc hành trên đồng cỏ thì một thiếu niên khinh bạc nhìn thấy tưởng con gái, tà ý nổi dậy can xâm phạm mới biết là nam. [Người kia] nhìn lại thân mình thấy hóa thành nữ nhân. Xấu hổ và nhục nhã nên bỏ vào núi sâu, mấy năm liền không dám về. Vợ con ở nhà không hề biết ở đâu, cho là đã chết, khóc lóc thảm thiết không dứt. A-na-luật đi phân-vệ ghé qua nhà ấy, người vợ khóc lóc kể chuyện chồng đi không về, phải ăn xin sống qua ngày. A-na-luật im lặng không đáp, trong lòng có niềm thương, bèn vô núi tìm gặp người chồng. Người kia sám hối và tự trách mình, trở lại thân nam, lúc đó mới dám quay về, cả nhà gặp lại nhau.
Phàm người đã đắc đạo không thể lấy ác mà hại, họa quay ngược lại báo thân mình.
Nhan đề do người dịch đặt.
舊雜譬喻經
Comments
Post a Comment