Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 42
Thí như có thương khách đi buôn bán xa. Không may trên đường đi con lạc đà chết. Trên lưng lạc đà tải nhiều trân bảo, tế nhuyễn, dạ quý cùng những thứ linh tinh khác. Lạc đà chết bèn lột da nó. Vị thương chủ để lại hành trình cho hai người tùy tùng và dặn họ: ‘Trông kĩ bộ da lạc đà đừng để ướt, hư.’ Sau đó trời mưa, hai người tùy tùng đần độn, lấy hết dạ quý che kĩ bộ da lạc đà. Dạ quý hư nát hết, mà bộ da và dạ quý giá trị cách nhau xa lắm. Vì ngu si nên lấy dạ quý che bộ da.
Người đời cũng như thế. Bất sát giới ví cho dạ trắng, da lạc đà ví cho của cải. Trời mưa khiến đồ đoàn ướt hư ví cho thói phóng dật làm bại hoại thiện hạnh. Bất sát giới chính là diệu nhân tối thượng trong pháp thân của Phật thì không tu. Lại lấy của cải tạo dựng tháp miếu cung dưỡng chúng tăng. Bỏ gốc lấy ngọn, không chịu giữ gốc, trôi nổi năm đường ác mãi không thoát ra được. Do đó mà hành giả phải hằng tâm tinh cần giữ bất sát giới.
http://tripitaka.cbeta.org/T04n0209_003
Comments
Post a Comment