Bách Dụ Kinh, Truyện thứ 55
Xưa vua nọ có người cận thần xông vào giữa chiến trận cứu mình, khiến vua được an toàn. Vua mừng, muốn đáp lại sở nguyện của người ấy, hỏi: ‘Ngươi cần gì ta cho.’ Người ấy đáp: ‘Lúc nào hoàng thượng cạo râu, để thần cạo cho.’ Quốc vương đáp: ‘Việc đó mà vừa ý ngươi thì cho ngươi toại nguyện.’ Người ngu như thế thiên hạ cười cho. Thống trị nửa nước, đại thần tể tướng đều có thể đòi, lại đòi việc hạ tiện.
Người ngu cũng như thế. Chư Phật qua vô lượng kiếp tu phép khổ hạnh khó tu cho tới khi thành Phật. Gặp Phật xuất thế rồi nghe giáo pháp, thân người khó được giống như rùa mùa chui vào lõm khúc gỗ trôi trên biển. Hai việc khó được đó nay đã được, vậy mà kẻ ngu ý nguyện hạ tiện, giữ ít giới luật đã cho là đủ, không biết cầu niết-bàn là phép thắng diệu. Không có ý chí cao thượng, cam chịu cảnh hạ tiện đã cho là đủ.
Bách Dụ Kinh 百喻經
Comments
Post a Comment