Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 22
Xưa có người con trai một trưởng giả chuyên đi biển tìm trầm hương, gom nhiều năm được một xe thì chở về nhà. Đem ra chợ bán, vì trầm biển quý nên không có ai hỏi mua, sau nhiều ngày bán không được trong lòng thấy chán nản, nhân đó mà quạu quọ. Lúc đó hắn thấy người bán than lúc nào cũng bán chạy, bèn tự nhủ, ‘Chi bằng đốt đi lấy than bán cho nhanh.’ Liền đem trầm đốt lấy than, đem ra chợ bán, được chưa tới nửa giá trị xe than.
Người ngu ở thế gian cũng như vậy. Vô lượng phương tiện quyền biến, tinh cần thọ trì lập nguyện, cầu Phật quả thì cho là khó, vì vậy mà sinh thoái tâm, chuyển sang cầu thanh văn quả, mau dứt sinh tử làm A-la-hán cho khỏe.
百喻經
Comments
Post a Comment