Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 30
Xưa có một người rất giỏi chăn dê. Đàn dê của hắn càng ngày càng đông, chẳng bao lâu mà thành hàng vạn con. Có điều hắn keo kiệt không dám tiêu xài thứ gì bao giờ. Lúc ấy có một người quen thói xảo trá mới bày kế lân la làm bạn với hắn, nói, ‘Mỗ với anh bây giờ thân thiết như tay với chân không lìa được. Mỗ có biết nhà kia có cô con gái rất đẹp, để mỗ tới làm mối cho anh cưới làm vợ.’ Người chăn dê nghe vậy mừng lắm, chia cho hắn rất nhiều dê cùng những thứ khác.
Người này lại nói, ‘Vợ anh hôm nay sinh con rồi.’ Người chăn dê còn chưa thấy mặt vợ nhưng nghe nói sinh con rồi thì trong lòng mừng rơn, lại đem cho hắn rất nhiều của cải. Về sau hắn lại nói, ‘Con anh hôm nay chết rồi.’ Người chăn dê nghe nói gào lên khóc, bi thống khôn nguôi.
Người thế gian cũng như vậy, học rộng hiểu nhiều nhưng vì danh lợi đem sở học giấu đi, không chịu đem ra bày lại hay nói cho người khác nghe. Bị cái lậu thân này cuống hoặc mà chạy theo khoái lạc thế gian, vọng tưởng xem danh lợi thân thiết như vợ con riêng mà bị lừa gạt, táng thất hết thiện pháp, đến cuối cùng khi mất hết thân mạng và tài sản lại bi thống cùng cực, chìm đắm trong thống khổ. Thật chẳng khác chi người chăn dê kia.
百喻經
Comments
Post a Comment