Ăn Trộm Vàng (Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 32)
Xưa có hai thương nhân cùng nhau buôn bán, một người bán vàng ròng, người kia bán lụa suất-la. Có người khách tới mua vàng và đốt lửa để thử. Vị thương nhân thứ hai thừa cơ trộm cục vàng đang nung trong lửa đó, lấy lụa suất-la gói lại. Lúc ấy vàng đang nóng nên đốt cháy hết lụa. Việc bại lộ, ông này mất cả hai thứ.
Như phường ngoại đạo ăn trộm giáo pháp Phật rồi nhét vô trong học thuyết của mình, vọng xưng là của mình tự có chứ không phải Phật pháp. Vì nguyên nhân này mà ngoại điển bị thiêu hoại, mai một và thất truyền khỏi thế gian. Như kẻ kia ăn trộm vàng, việc bại lộ cả vàng và lụa đều mất, ăn trộm pháp cũng như vậy.
百喻經
Comments
Post a Comment