Móc Mắt Vị Tiên Đã Đắc Ngũ Thông (Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 36)
Xưa có một người vô núi học đạo đắc ngũ thông thành tiên, thiên nhãn thấu suốt khắp nơi, nhìn vào đất thấy được hết trân bảo ẩn tàng bên dưới. Quốc vương nghe tiếng, trong lòng rất mừng nói với quần thần, ‘Làm sao khiến người kia ở lại nước trẫm luôn chớ không đi nước khác? Để kho tàng của trẫm có thêm nhiều trân bảo.’ Một tên ngu thần tức tốc tìm tới chỗ tiên nhân, móc lấy hai mắt đem về và tâu vua, ‘Thần đã móc mắt tiên nhân ấy, ông không đi đâu được sẽ ở lại nước ta luôn.’ Vua nói tên ngu thần ấy rằng, ‘Sở dĩ ta muốn tiên nhân ở lại là vì ông ấy nhìn thấu lòng đất, thấy tất cả bảo tàng trong đó, nay ngươi hủy mắt ông ta rồi thì còn dùng chi được nữa?’
Người thế gian cũng như thế, thấy có người tu hạnh đầu-đà ở sơn lâm hay khoáng dã, gò mả hay tán cây, tu tứ niệm xứ và bất tịnh quán, bèn cưỡng bắt về nhà mình, cung dưỡng phong hậu, khiến cho người ấy thiện pháp bị hủy hoại, đạo quả bất thành, đánh mất đạo nhãn. Đã mất lợi ích của một người cầu thiện đạo mà cuối cùng chỉ là không vô sở đắc, giống như vị thần hạ ngu xuẩn kia, khi không đi hủy mắt của đạo sĩ.
百喻經
Comments
Post a Comment