Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 37
Xưa người kia có hai trăm năm mươi con trâu, thường theo mùa tìm suối nước, đồng cỏ dắt đi cho ăn. Ngày kia cọp ăn mất một con, chủ trâu bèn nghĩ rằng: ‘Đã mất một con không còn trọn vẹn nữa, bầy còn lại để mà làm gì?’ Nghĩ vậy rồi xua trâu tới chỗ núi cao vực sâu, đẩy xuống vực cho chết hết.
Phàm phu ngu nhân cũng như thế, thụ trì đầy đủ giới của Như Lai, lỡ phạm một giới, không thấy xấu hổ mà sám hối cho trong sạch, lại nghĩ như vậy: ‘Mình đã phá một giới, không còn trọn vẹn nữa, giữ giới để mà làm gì?’ Thế là bao nhiêu giới đều phá sạch, giống kẻ ngu kia giết hết trâu không còn một con.
百喻經
Comments
Post a Comment