Dã Can Bị Cành Cây Rơi Trúng
Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 48
Như con dã can kia ở dưới cây, gió thổi gãy cành rơi trúng lưng bèn nhắm mắt, không muốn nhìn thấy cây. Bỏ đi tới bãi vắng, đến chiều tối không chịu về. Nhìn từ xa thấy gió thổi lay cành lá, cho là cây gọi mình nên tìm về lại dưới cây.
Đệ tử ngu si cũng giống như thế, đã xuất gia ở gần sư trưởng, bị khiển trách tí xíu đã vội bỏ đi, về sau gặp ác tri thức não loạn cho không dứt mới quay về bổn sư. Đi đi về về như thế thật là ngu hoặc.
百喻經
Comments
Post a Comment