Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 52
Như người nghệ sĩ tấu nhạc cho vua [tiêu khiển], vua hứa thưởng nhiều tiền. Xong theo vua đòi tiền, vua không đưa. Vua nói: ‘Ngươi lúc nãy tấu nhạc [thì tai ta nghe có nhạc], bây giờ không còn nghe nữa. Ta mà cho tiền ngươi thì cũng như tấu nhạc vào tai ngươi thôi.’
Quả báo trên thế gian cũng giống như thế. Ở trong nhân thế hay ở trên trời tuy hưởng được chút vui sướng nhưng rốt chỉ là hư huyễn. Theo lẽ vô thường mọi thứ đều hoại diệt không có chi trường cửu, cũng giống như tiếng nhạc tiêu tán đi vậy.
Nhân trung thiên thượng tuy thụ thiểu lạc diệc vô hữu thật, vô thường bại diệt bất đắc cửu trụ.
百喻經
Comments
Post a Comment