Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 87
Xưa có một toán cướp hành nghề với nhau kiếm được nhiều tài vật đem chia nhau, hẹn chia đều. Chỉ có bộ áo khâm-bà-la làm bằng da hươu rừng nhìn không đẹp, bọn cướp cho là hạ liệt nên chia cho tên rốt cùng nhất. Tên rốt cùng bị chia như thế rất tức giận, kêu thiệt mình lắm. Đem vô thành bán, nhiều trưởng giả giàu có trả giá cao, thành ra một mình hắn lời hơn bọn kia bội lần, lúc ấy mới vui vẻ nhảy nhót khôn xiết.
Giống như thế nhân không biết bố thí là có quả báo hay không có quả báo, cho nên hành thiểu thí, sau vãng sinh cõi trời hưởng vô lượng khoái lạc, lúc ấy mới hối hận đã không hành quảng thí. Giống như bộ áo da hươu được giá cao khiến kẻ kia mừng vui, bố thí cũng như thế, thiểu tác đa đắc làm ít mà được nhiều, đến lúc hưởng vui lớn mới hối hận đã không làm cho thật nhiều.
百喻經
Comments
Post a Comment