Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 97
Xưa có hai người bạn đi với nhau trên đồng hoang, hai người ấy có một người mặc áo dạ. Trên đường gặp cướp trấn lột, một người nhanh chân nhảy vào bụi rậm trốn. Người còn lại bị mất áo dạ, hắn trước đó có cất trong cổ áo một đồng tiền vàng nên nói bọn cướp, ‘Áo này đáng giá một đồng tiền vàng, tôi muốn lấy tiền chuộc lại áo.’ Cướp hỏi, ‘Tiền vàng ở đâu?’ Bèn mở cổ áo ra lấy đồng tiền cho giặc xem rồi nói, ‘Đây là vàng thật, không tin lời tôi nói thì ở đây có thợ kim hoàn rất giỏi, có thể tới nhờ xem.’ Bọn giặc nhìn thấy người kia rồi quay lại lấy luôn cái áo. Kẻ ngu như thế thì cả áo lẫn tiền đều mất, chẳng những mất của mình mà còn khiến người khác mất nữa.
Phàm phu cũng như thế, tu hành ba mươi bảy phẩm trợ đạo, tạo được công đức, nhưng bị giặc phiền não cướp hết, mất hết thiện pháp hủy sạch công đức, không những mất đạo nghiệp của mình mà còn khiến kẻ khác hỏng hết đạo nghiệp của họ, thân hoại mệnh chung đọa tam ác đạo. Như kẻ ngu kia vừa mất tiền mất áo, lại khiến bạn vạ lây.
百喻經
Comments
Post a Comment