Bách Dụ Kinh, Truyện thứ 25
Xưa người kia có việc cần lửa và nước lạnh. Bèn nhóm một đống lửa, xong lấy một cái bồn đổ đầy nước rồi để lên trên đống lửa. Sau muốn lấy lửa thì lửa đã tắt, muốn lấy nước lạnh thì nước đã nóng. Lửa và nước lạnh cả hai đều mất.
Người thế gian cũng thường như thế. Quy y Phật pháp xuất gia cầu đạo, đã xuất gia rồi còn tưởng nhớ vợ con, người thân, việc thế gian và khoái lạc ngũ dục, vì vậy mà mất lửa tinh tấn đạo tâm và nước trì giới thanh tịnh. Người chỉ nhớ nghĩ khoái lạc ái dục cũng như thế.
Cầu bất đắc phóng bất hạ, 求不得放不下, cái khổ đó chính là do lòng còn quá nhiều mê đắm.
百喻經
Comments
Post a Comment