Dụ 15. Cựu Tạp Thí Dụ Kinh
Xưa có tứ-tính tên là Y-lợi-sa, giàu vô số kể nhưng keo kiệt không dám ăn mặc. Trong khi đó có ông già nghèo ở bên xóm hàng ngày ăn uống, thịt cá thả cửa, khách khứa không ngớt. Tứ tính tự ngẫm, ‘Mình của cải vô số mà lại không bằng ông già kia.’ Bèn làm một con gà và hấp một thăng gạo trắng, để lên xe rồi đánh tới chỗ không người hạ xuống. Ngay lúc định ăn thì thiên đế thích hóa thành con chó đi tới, nhìn lên nhìn xuống thấy hết. Thách con chó rằng: ‘Mày treo ngược trên không được thì tau cho ăn.’ Con chó liền treo ngược trên không, vị tứ tính kinh khiếp không hiểu vì sao có chuyện đó. Lại kêu: ‘Mày nhả con mắt ra ngoài đất thì tao cho.’ Cặp mắt con chó liền thoát ra rớt xuống đất, tứ tính liền bỏ chạy. Thiên đế hóa thành thân thể và giọng nói của tứ tính, đánh xe quay về, dặn người giữ cổng có ai trá xưng mình thì đánh đuổi đi. Tứ tính chiều về, bị môn nhân chửi đuổi đi. Thiên đế lấy hết tài vật của ông ấy đem bố thí cho mọi người. Tứ tính đã không về nhà được, tài vật mất hết, vì thế mà phát điên.
Thiên đế hóa thành một người khác, hỏi: ‘Ông vì răng buồn rầu rứa?’ Đáp: ‘Của cải tôi mất sạch rồi.’ Thiên đế nói, ‘Hễ mà có của sẽ khiến người ta nhiều phiền não, ngũ gia ập tới không kì hẹn. Tích trữ của cải mà không dám ăn không dám cho, chết làm ngạ quỷ cả đời không có cơm mà ăn, áo mà mặc, đến khi thoát kiếp ngạ quỷ làm người sẽ thường đọa nơi hạ tiện. Ông không biết chi vô thường, giàu mà keo kiệt không dám ăn, còn đòi chi nữa?’ Thiên đế nói cho ông nghe tứ đế, khổ, không, vô ngã, vị tứ tính tâm ý có chỗ ngộ, vui mừng, thiên đế ngay đó bỏ đi. Tứ tính vô được nhà, sám hối tâm hành trước đây, hết lòng thí cấp cho người khác, đắc đạo tích.
Comments
Post a Comment