Dụ 53. Cựu Tạp Thí Dụ Kinh
văn
昔沙門於山中行道,裏衣解墮地,便左右顧視,徐牽衣衣之。山神出,謂道人:「此間亦無人民,衣墮地,何為匍匐著衣?」沙門言:「山神見我,我亦復自見上日月諸天見我,於義不可身露?無有慙愧,非佛弟子也。」
Âm
Tích sa-môn ư san trung hành đạo, lí y giải đọa địa, tiện tả hữu cố thị, từ khiên y y chi. San thần xuất, vị đạo nhân, ‘Thử gian diệc vô nhân dân, y đọa địa, hà vi bồ bặc trước y?’ Sa-môn ngôn, ‘San thần kiến ngã, ngã diệc phục tự kiến thượng nhật nguyệt chư thiên kiến ngã, ư nghĩa bất khả thân lộ. Vô hữu tàm quý, phi phật đệ tử dã.’
Nghĩa
Xưa có sa-môn hành đạo trong núi, áo lót tuột xuống đất bèn nhìn xem hai bên, thong thả kéo áo mặc lại. San thần hiện ra hỏi đạo nhân, ‘Nơi này không có người, áo tuột xuống vì sao phải vội vàng mặc lại?’ Sa-môn đáp, ‘San thần thấy tôi, tôi lại tự thấy mình, ở trên kia nhật nguyệt và chư thiên cũng thấy tôi. Theo giới nghĩa không được lộ thân. Không biết xấu hổ thì không phải đệ tử Phật.’
Comments
Post a Comment