Dụ 1. Tạp Thí Dụ Kinh T0204
Xưa có tì-khưu thông minh trí tuệ, lúc bệnh nguy khốn, đệ tử hỏi, ‘Thầy đã đắc Ứng Chân chưa?’
‘Chưa đắc. Quả Bất Hoàn còn chưa đắc nữa.’
‘Hòa Thượng đạo cao danh viễn, vì sao chưa đắc?’
Hòa thượng đáp, ‘Đã đắc quả Tần Lai, nhưng hai quả sau thì chưa.’
‘Đã đắc Tần Lai, bị cái chi ngăn trở mà chưa thành Chân Nhân?’
‘Muốn thấy Phật Di-lặc, vào thời Phật ấy ba hội hai trăm tám mươi ức người đắc Chân Nhân, còn hàng Bồ-tát thì không thể kể hết. Di-lặc Như Lai thân cao lớn chí tôn, cao một trăm sáu mươi trượng, nhân dân quốc thổ ấy đều sắc đào hoa, nhân dân thọ tám vạn bốn ngàn năm, thổ địa bằng phẳng, y thực tự nhiên có, diêm-phù thổ địa mỗi xứ rộng ba mươi vạn lí. Ý ta muốn thấy cảnh đó, nên không đắc Chân Nhân. Thời Phật Di-lặc, có hai đệ tử tôn giả, tên là Tạp Thi và Số Số. Cũng muốn gặp hai vị ấy để biết có như chúng ta không.’
Đệ tử lại hỏi, ‘Nghe đâu ra những việc ấy?’
Hòa Thượng đáp: ‘Nghe trong kinh Phật.’
Đệ tử bạch thầy, ‘Sinh tử cần khổ, Di-lặc có pháp chi dị biệt nên phải chờ tới thời ông ấy hay sao?’
‘Không khác. Lục độ, tứ đẳng, tứ ân, tứ đế thì có khác được không?
‘Dĩ nhiên là không. Nếu bình đẳng như nhau không có khác thì sao lại đợi? Nay thụ Phật ân mà lại quy hướng Di-lặc, lại có thể đắc giải thoát thì chớ nên chờ ông ấy.’
Hòa Thượng biểu, ‘Thôi đừng nói nữa. Ngươi hãy lui ra, để ta tư duy.’
Đệ tử vừa mới lui ra, chưa khỏi phòng thì thầy đã thành Ứng Chân.
Đệ tử quay lui hỏi, ‘Thế nào rồi?’
Sư đáp, ‘Đã thành Ứng Chân.’
Đệ tử lễ bái: ‘Chỉ trong khoảnh khắc đã thành đạo chứng.’
Văn
雜譬喻經 T0204
Comments
Post a Comment