Dụ 25. Tạp Thí Dụ Kinh T0207
Thời rất xưa ở ngoại quốc có một tảng đá nằm bên đường đi, bị xe và ngựa dẫm đạp nên mòn dần. Nước ấy có người ghét đường đi bị ngăn trở, muốn dẹp bỏ tảng đá nên ngày đêm đập phá. Thấy một con rắn độc từ trong tảng đá bò ra, gặp gió thì to lên, chẳng mấy chốc thân nó lấp đầy cõi Diêm-phù-đề. Chúng sanh, người, vật ở cõi Diêm-phù-đề chỉ trong một ngày bị rắn ăn sạch, ăn xong thì chết.
Đó là ác báo mà còn tới mau như thế, huống chi bồ-tát vốn là phàm nhân, tích lũy công đức qua muôn vàn kiếp, vừa mới phát ý đã thành tựu Phật đạo, thuyết pháp độ nhân rồi nhập nê-hoàn, mau lẹ như vậy có chi là kì lạ?
Văn
[0528a04] 昔者外國從來久遠,曾有一石當人路側,時為車馬踐蹈小小損減。彼世有人嫌其妨道,務欲除之,時即打壞。見有毒蛇從石中出,得風轉大,須臾之間身滿閻浮提。閻浮提中眾生人物,一日之中悉皆噉盡然後乃死。此是惡報尚速疾如是,況之菩薩本為凡人,積功累德動經塵數之劫,適從發意便成佛道,說法度人而取泥洹,此之利疾豈足怪乎?。
雜譬喻經 T0207
Comments
Post a Comment