Dụ 14. Cựu Tạp Thí Dụ Kinh
Xưa có con nhà trưởng giả mới cưới vợ, rất trìu mến nhau. Chồng bảo vợ, ‘Em vào bếp lấy rượu bồ đào ra mình cùng uống.’ Vợ đi mở vò rượu, thấy thân ảnh mình trong vò, cho là có người đàn bà khác, rất giận. Quay ra nói chồng, ‘Anh đã có vợ đem giấu trong vò, còn đón tôi về làm chi nữa?’ Người chồng tự mình vào bếp, mở vò ra thì thấy thân ảnh mình ở trong, giận ngược lại vợ cho là vợ giấu trai. Hai người càng giận nhau hơn, ai cũng cho mình đúng. Có một phạm-chí rất thân thiết với người con trưởng giả ấy tới thăm, thấy vợ chồng gây nhau, hỏi nguyên nhân. Cũng đi vô bếp xem, cũng thấy thân ảnh mình, giận trưởng giả có bạn riêng giấu trong vò, còn tranh nhau chi nữa? Liền bỏ đi. Sau lại có một tì-khâu-ni, vị này là chỗ phụng dưỡng của trưởng giả, nghe hai vợ chồng tranh nhau như vậy liền đi vô xem, trong vò lại có tì-khâu-ni, cũng giận bỏ đi. Ít lâu sau có đạo nhân cũng vào xem, biết đó chỉ là ảnh mà thôi, than thở rằng, ‘Thế nhân ngu hoặc, không mà cho là thật!’ Kêu người vợ vào cùng xem. Đạo nhân nói, ‘Để tôi lôi người trong vò ra cho mà xem.’ Lấy một hòn đá lớn đập bể vò, rượu chảy hết, mới hiểu là không có ai ở trong. Hai người khai giải tâm ý, biết rõ đó là thân ảnh, đều lấy làm xấu hổ. Tì-khâu thuyết những pháp ngôn yếu chỉ, vợ chồng cùng đắc a-duy-việt-trí.
Phật lấy chuyện này làm thí dụ, ‘Thấy ảnh rồi tranh nhau ví cho người trong tam giới không hiểu ngũ ấm, tứ đại, khổ, không và tam độc của thân, vì thế mà sanh tử bất tuyệt.’
Phật thuyết vậy xong vô số thiên nhân đắc pháp vô ngã.
Văn
昔有長者子,新迎婦,甚相愛敬。夫語婦言:「卿入厨中取蒲桃酒來共飲之。」婦往開瓮,自見身影在此瓮中,謂更有女人,大恚。還語夫言:「汝自有婦藏著瓮中,復迎我為?」夫自得入厨視之,開瓮見己身影,逆恚其婦,謂藏男子。二人更相忿恚,各自呼實。有一梵志與此長者子素情親厚,遇與相,見夫婦[17]鬪,問其所由。復往視之,亦見身影,恚恨長者:「自有親厚藏瓮中,而陽共鬪乎?」即便捨去。復有一比丘尼,長者所奉,聞其所諍如是,便往視,瓮中有比丘尼,亦恚捨去。須臾有道人亦往視之,知為是影耳,喟然歎曰:「世人愚惑,以空為實也!」呼婦共入視之。道人曰:「吾當為汝出瓮中人。」取一大石打壞瓮,酒盡,了無所有。二人意解,知定身影,各懷慚愧。比丘為說諸要法言,夫婦共得阿惟越致。佛以為喻:「見影鬪者,譬三界人,不識五陰、四大、苦、空、身三毒,生死不絕」。佛說是時,無數千人皆得無身之決也。
Âm
Tích hữu trưởng giả tử, tân nghênh phụ, thậm tương ái kính. Phu ngứ phụ ngôn, ‘Khanh nhập trù trung thủ bồ đào tửu lai cộng ẩm chi.’ Phụ vãng khai úng, tự kiến thân ảnh tại thử úng trung, vị cánh hữu nữ nhân, đại khuể. Hoàn ngứ phu ngôn, ‘Nhữ tự hữu phụ tàng trứ úng trung, phục nghênh ngã vi?’ Phu tự đắc nhập trù thị chi, khai úng kiến kỉ thân ảnh, nghịch khuể kì phụ, vị tàng nam tử. Nhị nhân cánh tương phẫn khuể, các tự hô thật. Hữu nhất phạm-chí dữ thử trưởng giả tử tố tình thân hậu, ngộ dữ tương, kiến phu phụ đấu, vấn kì sở do. Phục vãng thị chi, diệc kiến thân ảnh, khuể hận trưởng giả , tự hữu thân hậu tàng úng trung, nhi dương cộng đấu hồ? Tức tiện xả khứ. Phục hữu nhất tì-khâu-ni, trưởng giả sở phụng, văn kì sở tránh như thị, tiện vãng thị, úng trung hữu tì-khâu-ni, diệc khuể xả khứ. Tu du hữu đạo nhân diệc vãng thị chi, tri vi thị ảnh nhĩ, vị nhiên thán viết, ‘Thế nhân ngu hoặc, dĩ không vi thật dã!’ Hô phụ cộng nhập thị chi. Đạo nhân viết, ‘Ngô đương vi nhữ xuất úng trung nhân.’ Thủ nhất đại thạch đả hoại úng, tửu tận, liễu vô sở hữu. Nhị nhân ý giải, tri định thân ảnh, các hoài tàm quý. Tì-khâu vi thuyết chư yếu pháp ngôn, phu phụ cộng đắc a-duy-việt-trí. Phật dĩ vi dụ, ‘Kiến ảnh đấu giả, thí tam giới nhân, bất thức ngũ ấm, tứ đại, khổ, không, thân tam độc, sanh tử bất tuyệt.’ Phật thuyết thị thời, vô số thiên nhân giai đắc vô thân chi quyết dã.
雜譬喻經
Comments
Post a Comment