Dụ . Tạp Thí Dụ Kinh T0204
Xưa có ông Già-la-việt thường mong thấy Văn-thù-sư-lợi. Già-la-việt mở đại bố thí, vừa dựng cao tòa xong thì có một lão ông nhìn rất ghớm ghiếc, mắt chảy ghèn, mũi chảy nước, miệng rỏ dãi đi tới. Già-la-việt thấy ông già ấy đứng ở cao tòa liền khởi ý, ‘Hôm nay ta bày cao tòa chỉ dành cho sa-môn cao thượng lên trên ấy, ông là hạng người nào?’ Nói xong kéo ông già lết trên mặt đất. Bố thí xong Già-la-việt liền thắp đèn đốt hương để vào trong Phật tự và nói, ‘Hành trì công đức này mong hiện thế thấy Văn-thù-sư-lợi.’ Liền quay về nhà, mệt mỏi ngủ thiếp đi, trong mộng có người nói rằng, ‘Ông muốn gặp Văn-thù-sư-lợi, gặp rồi mà không biết, mới đây lão ông ở trên cao tòa chính là Văn-thù-sư-lợi mà ông đã lôi đi đó.’ Như vậy tới bảy lần, gặp bồ-tát ấy mà không biết, biết khi nào mới gặp được Văn-thù-sư-lợi? Nếu ai cầu bồ-tát đạo thì nhất thiết phải lấy bình đẳng tâm đối nhân. Kẻ nào cầu bồ-tát đạo Văn-thù-sư-lợi sẽ đến thử lòng, cần phải hiểu ý đó.
若人求菩薩道,一切當等心於人。求菩薩道者,文殊師利便往試之,當覺是意。
Nhược
nhân cầu bồ-tát đạo, nhất thiết đương đẳng tâm ư nhân. Cầu bồ-tát đạo giả,
Văn-thù-sư-lợi tiện vãng thí chi, đương giác thị ý.
雜譬喻經 T0204
Comments
Post a Comment