Dụ 15. Chúng Kinh Tuyển Tạp Thí Dụ
Phật nói Mục-liên, “Tội báo của ông sắp tới.” Mục-liên nói, “Tôi có thần lực đạp lên núi Tu-di, tội báo nếu từ đông tới thì tôi đi về tây, nếu từ bắc tới tôi sẽ đi về nam, làm sao mà bắt được tôi?” Phật nói Mục-liên, “Tội phúc tự nhiên, không thể tránh được.” Mục-liên bèn bay xa một mạch cho tới khi rớt xuống núi. Lúc ấy có một ông lão đánh xe, Mục-liên rớt ngay trước mặt ông ấy, hình trạng nhìn giống quỷ, ông lão cho là ác vật, nâng trục xe lên cán Mục-liên, khiến cho thân tôn giả gãy dập. Mục-liên đau đớn, vừa xấu hổ vừa buồn, quên hết thần thức của mình. Phật thương lấy uy thần của mình trao cho, nhờ vậy mà Mục-liên tự tư duy, hoàn phục bổn hình. Lão công đánh xe ấy là cha của Mục-liên thời tiền thế, hai cha con tranh nhau, Mục-liên trong lòng khởi ác niệm, “Đánh chết ông già, tan xương cho biết!” Vì đó mà mắc tội nạn này. Cẩn thận chớ gây tội bất hiếu, nhân sanh ở đời không thể không giới tâm thận khẩu, và phải hiếu dưỡng phụ mẫu.
Văn
眾經撰雜譬喻 T0208
Comments
Post a Comment