Dụ 31. Chúng Kinh Tuyển Tạp Thí Dụ
Xưa có đoàn khách buôn đi biển tìm châu báu, gặp đại long thần, toàn bộ chiếc thuyền như muốn lật, ai cũng kinh khiếp. Long thần hỏi, “Có phải mấy ông đi sang nước kia không?” Đáp, “Từng đi qua đó.” Long thần trao cho một cái trứng to như cái bình năm thăng, “Mấy ông cầm cái trứng này vô trong chợ nước kia chôn dưới gốc cây. Nếu không, về ta sẽ giết chết.” Những người kia hứa khả. Sau đó đi qua nước kia chôn cái trứng dưới một gốc cây trong chợ. Từ đó trở đi, nước ấy nhiều tai họa và dịch bệnh. Quốc vương triệu đạo sư về bói, đạo sư nói rằng trong nước có trứng mãng xà, gây tai họa dịch bệnh. Liền đào lên đem đốt, tức thì hết bệnh. Đoàn thương khách sau về biển, gặp lại long thần, long thần hỏi lại sự trạng. Thương khách đáp, “Đã chôn trứng trong chợ như ngài chỉ giáo, trong nước nổi dịch bệnh rất nhiều, vua triệu Phạm-chí tới chiêm bốc, đào lên đốt, bệnh tật hết sạch.” Long thần nói, “Ta hận không giết được bọn nô bối đó.” Thuyền nhân hỏi thần, “Cớ sao tới nông nỗi này?” Long thần đáp, “Mấy ông từng nghe nước kia có kẻ tráng kiện không?” Đáp, “Có nghe, nhưng mà chết rồi!” Long thần nói, “Chính là ta đó! Ta sinh thời thích lăng nhục dân nước ấy, không hề có ai trách bị, chỉ dạy ta, lại còn tưởng thưởng khiến ta đọa thành mãng xà. Vì vậy mà muốn giết sạch bọn đó!” Vì vậy mà phải can gián nhau, để người ta theo đường lành và ăn ở hòa mục với nhau; chớ cậy thế lực lăng hiếp người, chỉ rước lấy tai hoạn và khổ ách trong ba đường ác, rồi chỉ còn nghe tiếng mà không thấy hình hài.
Văn
眾經撰雜譬喻 T0208
Comments
Post a Comment