Phật Thuyết Tạp Tạng Kinh (5)
Lúc ấy mùa hè vào lúc thạnh nhiệt Tôn Giả Xá-lợi-phất du hành vào Am-la viên. Có một người làm thuê múc nước giếng tưới cây. Người này đối với Phật không có đại tín, thấy Xá-lợi-phất thì sanh ít tín tâm, gọi Xá-lợi-phất, “Đại Đức tới cởi áo ngồi dưới cây, tôi lấy nước tắm cho, khỏi phí nước tưới cây, đôi đường lợi ích.” Xá-lợi-phất cởi áo cho người ấy tắm, thân được mát mẻ, sảng khoái, lên đường đi tiếp.
Người làm thuê đêm ấy mệnh chung, sanh lên trời Đao-lợi, uy lực rất lớn, chỉ sau Thích-đề-hoàn-nhân, nên tự niệm, “Mình nhân chi mà sanh lên đây?” Người ấy quán túc mệnh, thấy mình tín tâm mỏng, nhờ tưới cây thuê, tiện dùng nước tắm rửa cho Xá-lợi-phất. ‘Nếu mình có tín tâm thuần hậu, biết có quả báo thế này hẳn đã bày đồ tắm rửa cung dưỡng cho đàng hoàng.’ Thấy dụng công tuy ít, nhờ gặp lương điền mà hoạch báo rất lớn. Liền tới chỗ Xá-lợi-phất tán hoa cung dưỡng. Xá-lợi-phất thấy đã có tâm tịnh tín nên thuyết pháp cho, đắc tu-đà-hoàn đạo.
佛說雜藏經
Comments
Post a Comment