Truyện 27. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 3.
Đời quá khứ có hai anh em vui thích Phật pháp, xuất gia học đạo. Người anh tinh cần, tập nhiều thiện pháp, tu a-luyện hạnh, chỉ trong thời gian ngắn đắc a-la-hán đạo. Người em thông minh, học vấn uyên bác, thông tam tạng kinh, sau được quan phụ tướng thỉnh làm môn sư, giao cho nhiều tiền của, ủy thác cho tạo dựng tăng phòng và tháp tự. Tam Tạng pháp sư nhận được nhiều tài vật thì kiếm người bình địa, tạo tháp tự, nền và tháp đều đoan nghiêm, đường trụ oánh lệ, ý tưởng sáng tạo đã hay mà thợ làm cũng rất khéo. Tể tướng thấy vậy càng sinh lòng tín kính, cung dưỡng chu cấp không thiếu thứ chi. Tam tạng tì-khâu thấy tể tướng có hiếu tâm nên nghĩ như vậy, “Tự miếu đã làm xong, phải tìm chúng tăng về an trú trong miếu tự, phải nói tể tướng thỉnh anh mình về.” Nghĩ vậy xong nói tể tướng, “Tôi có người anh đang ở chỗ kia, xả gia nhập đạo, cần tâm tinh tiến, tu a-luyện hạnh, đàn-việt nay có thể thỉnh anh về trụ trì chùa.” Tể tướng đáp, “Chỉ giáo của sư dù chỉ là tì-khâu cũng không dám trái, huống chi là anh của sư, lại đắc a-luyện hạnh.” Bèn sai người đi ân cần thỉnh sư về. Khi sư đã về tới, tể tướng thấy sư tinh cần dụng hạnh thì cung dưỡng thêm bội phần.
Sau tể tướng lấy một tấm lụa đẹp giá trị thiên vạn tiền tặng cho a-luyện tì-khâu. A-luyện tì-khâu không chịu nhận, tể tướng càng ân cần cưỡng tặng sư mới chịu nhận, nhưng nghĩ vậy, “Em ta lo nhiều việc, cần tài vật.” Bèn đem tặng cho em. Tể tướng sau lấy một tấm lụa tho tặng cho tam tạng, tam tạng nhận được rất tức giận. Ít lâu sau tể tướng lại lấy một tấm lụa đẹp trị giá ngàn vạn tiền tặng cho anh trai a-luyện, người anh nhận được lại đem tặng cho em. Người em thấy vậy trong lòng càng ôm tật đố. Bèn đem tấm lụa đó tới đưa cho ái nữ của tể tướng mà nói rằng, “Cha cô tể tướng ban đầu trọng vọng ta, từ khi tì-khâu ấy tới ở, không biết đã lấy chi huyễn hoặc cha cô mà nay đãi ta rất bạc. Tặng cô tấm này, cô cầm tới trước mặt tể tướng mà lấy may áo. Nếu ông có hỏi thì đáp là tên a-luyện-nhã tặng. Tể tướng nhất định tức giận tuyệt giao ông ta. Người con gái nói tam tạng rằng, “Cha tôi rất kính trọng tì-khâu ấy, như con mắt của mình, như minh châu, thì tại sao đột nhiên phải tới nỗi hủy báng?” Tam tạng lại nói, “Nếu cô không làm vậy thì vĩnh viễn đoạn tuyệt cô.” Người con gái đáp, “Vì sao tới nỗi này? Phải làm sao đây?” Tình bất đắc dĩ phải nhận tấm lụa, mang tới trước mặt cha mình mà cắt làm áo. Tể tướng thấy tấm lụa nhận ra liền, nghĩ vậy, “Tì-khâu kia là kẻ gian tà, được lụa ta tặng không dùng cho mình lại đem đi cuống hoặc con gái đàn bà.” Vì thế mà hôm sau a-luyện-nhã đến thì tể tướng không ra nghinh đón, sắc mặc đổi khác.
Tì-khâu thấy tể tướng như vậy trong lòng tư duy, “Chắc chắn có kẻ hủy báng ta mới khiến ông ta ra vậy.” Liền bay lên không trung thị hiện mười tám thần biến. Tể tướng thấy vậy trong lòng rất kính phục, bèn cùng vợ lễ chân tì-khâu sám hối, lòng cung kính càng thêm nùng hậu, hơn cả trước kia, bèn đuổi tam tạng và con gái mình ra khỏi nước.
Phật nói, “Lúc ấy tam tạng là thân ta, do hủy báng người khác mà trong vô lượng kiếp thụ đại khổ não, cho đến hôm nay còn bị Tôn-tha-lợi hủy báng. Người con gái lúc đó do hủy báng thánh nhân mà nay lại bị đuổi đi, cùng khốn phải ăn xin mà sống. Vì vậy mà thế nhân trước mọi sự phải minh sát, chớ khinh miệt, phỉ báng mà chiêu tội báo.”
(chỉnh sửa 10-8-2025)
Văn
往昔之世,有兄弟二人,心樂佛法,出家學道。其兄精懃,集眾善法,修阿練行 ,未久之頃,得羅漢道;其弟聰明,學問博識,誦三藏經,後為輔相請作門師,多與財錢,委使營造僧房塔寺。時三藏法師,受其財物,將人經地,為造塔寺,基剎端嚴,堂宇瑩麗,制作之意,妙絕工匠。輔相見已,倍生信敬,供養供給,觸事無乏。三藏比丘,見其心好,即作是念:「寺廟訖成,俱須眾僧安置寺上,當語輔相使請我兄。」作是念已,語輔相言:「我有一兄,在於彼處,捨家入道,懃心精進,修阿練行,檀越今可請著寺上。」輔相答言:「師所約勅,但是比丘,不敢違逆,況復師兄,是阿練也。」即便遣人慇懃往請。既來到已,輔相見其精懃用行,倍加供養。
[0460b28] 其後輔相以一妙[疊*毛]價直千萬,以與於彼阿練比丘,阿練比丘,不肯受之,慇懃強與,然後乃受,而作是念:「我弟營事,當須財物。」即以與之。輔相後時,以一麤[疊*毛],用與三藏;三藏得已,深生瞋恚。又於後日,輔相更以一張妙[疊*毛]直千萬錢,與兄阿練;其兄既得,復以與弟。其弟見已,倍懷嫉妬,即持此[疊*毛],往至輔相愛敬女所,而語之言:「汝父輔相,先看我厚,今彼比丘至止已來,不知以何幻惑汝父,今於我薄,與汝此[疊*毛],汝可持向輔相之前,縫以為衣。若其問者,汝可答言:『父所愛重,阿練若者,捉以與我。』輔相必定瞋不共語。」女語三藏言:「我父今厚敬彼比丘,如愛眼睛,亦如明珠,云何卒當而到謗毀?」三藏復言:「汝若不爾,與汝永斷。」女人又答:「何故太卒當更方宜?」情不能已,便受此[疊*毛],於其父前,裁以為衣。爾時輔相,見[疊*毛]即識,而作念言:「彼比丘者,甚大惡人,得我之[疊*毛],不自供給,反以誑惑小兒婦女。」於是後日阿練若來,不復出迎,顏色變異。
[0460c19] 時此比丘,見輔相爾,心自思惟:「必有異人,毀謗於我,使彼爾耳。」即昇空中,作十八變 。輔相見已,深懷敬服,即與其婦,禮足懺悔,恭敬情濃,倍於常日,即驅三藏及其己女,悉令出國。
[0460c24] 佛言:「爾時三藏,我身是。以謗他故,於無量劫,受大苦惱,乃至今日,為孫他利之所毀謗。爾時此女,由謗聖故,現被驅出,窮困乞活。是以世人,於一切事,應當明察,莫輕誹謗用招咎罰。」
雜寶藏經第3卷
Comments
Post a Comment