Truyện 26. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 2. 善惡報應,行業所致,非天非王之所能與。 Thiện ác báo ứng, hành nghiệp sở trí, phi thiên phi vương chi sở năng dữ. Xưa vua Ba-tư-nặc đang nằm ngủ nghe hai nội quan tranh nhau đạo lí. Một người nói: “Tôi sống nhờ vua.” Người kia đáp: “Tôi không nhờ ai cả, tôi nhờ nghiệp lực của mình.” Vua nghe vậy đem lòng mến người nương nhờ mình, muốn thưởng hắn. Vua sai người hầu sang nói phu nhân rằng, “Hôm nay trẫm sẽ cử một người qua, hãy thưởng cho hắn thật nhiều tiền tài, áo quần và trang sức.” Liền sai người nói nương nhờ vua mà sống bưng rượu uống còn sang cho phu nhân. Người ấy vừa bưng rượu ra khỏi cửa thì mũi chảy máu, không đi tiếp được. Vừa lúc ấy gặp người nương nhờ nghiệp lực bèn nhờ hắn bưng rượu qua cho phu nhân. Phu nhân thấy có người tới, nhớ lời vua nên tặng cho hắn tiền, áo quần và trang sức. Về trước mặt vua, vua thấy vậy trong bụng rất lấy làm quái nên gọi người nương nhờ vua vào hỏi, “Trẫm sai ngươi đi sao không đi?” Đáp, “Thần ra khỏi cửa đột nhiên ...
lưu giữ những kinh, truyện tôi dịch