văn
昔有五道人俱行,道逢雨雪,過一神寺中宿,舍中有鬼神形像,國人吏民所奉事者。四人言:「今夕大寒,可取是木人燒之用炊。」一人言:「此是人所事,不可敗。」便置不破。此室中鬼常啖人,自相與語言:「正當啖彼一人,是一人畏我,餘四人惡,不可犯。」其可止不敢破像者,夜聞鬼語,起呼伴:「何不取破此像用炊乎?」便取燒之,啖人鬼便奔走。夫人學道常當堅心意,不可怯弱令鬼神得人便也。
âm
Tích hữu ngũ đạo nhân câu hành, đạo phùng vũ tuyết, quá nhất
thần tự trung túc, xá trung hữu quỷ thần hình tượng, quốc nhân lại dân sở phụng
sự giả. Tứ nhân ngôn, ‘Kim tịch đại hàn, khả thủ thị mộc nhân thiêu chi dụng
xuy.’ Nhất nhân ngôn, ‘Thử thị nhân sở sự, bất khả bại.’ Tiện trí bất phá.
Thử thất trung quỷ thường đạm nhân, tự tương dữ ngữ ngôn, ‘Chánh
đương đạm bỉ nhất nhân, thị nhất nhân úy ngã, dư tứ nhân ác, bất khả phạm.’ Kì
khả chỉ bất cảm phá tượng giả, dạ văn quỷ ngữ, khởi hô bạn, ‘Hà bất thủ phá thử
tượng dụng xuy hồ?’ Tiện thủ thiêu chi, đạm nhân quỷ tiện bôn tẩu.
Phù nhân học đạo thường đương kiên tâm ý, bất khả khiếp nhược
lệnh quỷ thần đắc nhân tiện dã.
Comments
Post a Comment