Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 41
Xưa có hai con quỷ đói chung nhau một cái rương nhỏ, một cây gậy và một chiếc guốc. Chúng nảy ra tranh chấp, con nào cũng muốn được ý mình, cãi cọ kịch liệt hết ngày mà không phân xử được. Lúc ấy có người đi tới thấy vậy hỏi, ‘Cái rương, cây gậy và chiếc guốc có chi kì dị mà chúng mày tranh chấp ghê vậy?’ Quỷ đáp, ‘Cái rương này của bọn tao có thể xuất ra đủ thứ, áo quần, ăn uống, giường đệm, ngọa cụ; hết thảy những thứ vật dụng hàng ngày đều từ nó mà ra. Cầm cây gậy này thì oán địch sẽ quy phục, không dám tranh với mình nữa. Mang chiếc guốc này thì có thể khiến người ta bay đi không quái ngại.’ Người ấy nghe thế liền bảo hai con quỷ, ‘Hai đứa bây tránh ra một chút, để tao chia đều cho.’ Bọn quỷ nghe nói vậy liền tránh ra xa. Người ấy ngay tức khắc ôm rương, chụp lấy gậy và xỏ guốc bay mất, hai con quỷ ngơ ngác, tranh nhau cuối cùng không được chi. Người kia nói với quỷ ‘Những thứ bọn bây tranh nhau ta lấy đi hết rồi, bây giờ không có chi phải tranh đoạt nhau nữa.’
Quỷ đói dụ cho chúng ma và hàng ngoại đạo; bố thí là chiếc rương xuất đầy tư dụng của người, trời và chúng sinh khắp năm cõi; thiền định là cây gậy năng hàng phục oán ma và phiền não tặc. Trì giới ví cho chiếc guốc, có thể nhờ nó mà thăng lên hai cõi lành người và trời. Chúng ma và ngoại đạo tranh nhau cái rương ví cho ở trong cảnh lậu trọc cấu nhiễm mà cầu quả báo lành, chỉ là không vô sở đắc. Năng tu hành thiện hạnh, bố trí, trì giới, thiền định thì có thể viễn li chúng khổ, hoạch đắc đạo quả.
đăng lần đầu trên facebook
百喻經
Comments
Post a Comment