Bách Dụ Kinh, Dụ thứ 80
Tẩy Ngược
Xưa có một người bị đau bụng dưới, thầy thuốc nói: ‘Phải tẩy ruột mới lành được.’ Bèn gom dược vật chuẩn bị tẩy ruột. Lúc thầy thuốc [ra ngoài] chưa về thì người ấy lấy thuốc uống, bụng và ruột thắt gần chết, chịu không thấu. Thầy thuốc về thấy thế lấy làm quái, bèn hỏi người ấy, ‘Vì sao như vậy?’ Liền đáp thầy thuốc, ‘Lúc nãy tôi lấy thuốc tẩy uống, vì thế mà đau muốn chết.’ Thầy thuốc nghe vậy thâm trách hắn, nói: ‘Ông đại ngu si không biết chi dược phương.’ Bèn lấy loại thuốc khác cho uống, nôn ra hết, lúc đó mới đỡ đau.
Kẻ ngu như thế người ta cười cho. Phàm phu cũng như thế. Muốn tu học thiền quán mà phương pháp thì nhiều, cái đáng lẽ phải dùng bất tịnh quán thì lại dùng phép sổ tức, đáng phải dùng phép sổ tức thì lại quán lục giới, điên đảo thượng hạ không có căn bổn, đến nỗi đồ táng thân mệnh từ đó lâm vào khốn đốn. Không hỏi ý đại sư lại dùng thiền pháp bừa bãi, giống như kẻ ngu kia uống thứ bất tịnh.
nguyên văn
倒灌喻
昔有一人,患下部病,醫言:「當須倒灌乃可差耳。」便集灌具欲以灌之。醫未至頃便取服之,腹脹欲死不能自勝。醫既來至,怪其所以,即便問之:「何故如是?」即答醫言:「向時灌藥,我取服之,是故欲死。」醫聞是語深責之言:「汝大愚人不解方便。」即便以餘藥服之方吐下,爾乃得差。如此愚人為世所笑,凡夫之人亦復如是,欲修學禪觀種種方法,應効不淨,反効數息,應數息者効觀六界,顛倒上下無有根本,徒喪身命為其所困。不諮良師顛倒禪法,如彼愚人飲服不淨。
百喻經
Comments
Post a Comment