Dụ 37. Tạp Thí Dụ Kinh T0207
Nghĩa
Có con rồng lấy một giọt nước mà làm mưa được một nước, hoặc hai ba nước, thậm chí mưa cả một cõi diêm-phù-đề. Rồng ấy tự niệm rằng, ‘Ta muốn cất giọt nước này cho khỏi khô đi, để khi nào cũng có, cất ở chỗ nào được?’ Lại tư duy như vầy, ‘Những chỗ khác đều không được, chỉ có cất ngoài biển lớn là không bị khô mà thôi.’
Chuyện này dụ cho bố thí ít nhưng đắc phúc báo lớn vô cùng, chỉ có thể an trí trong Phật đạo mà thôi. Chuyện này cho thấy giọt nước với trí tuệ của con rồng hợp nhau, nên kiếm được chỗ cất không bị khô. Bố thí và bát-nhã hợp nhau nên kiếm được chỗ an trí không bị kiệt.
Văn
有龍能以一渧水,雨一國者或二或三,乃至雨一閻浮提者。龍心自念言:「我欲藏此一渧水使常在而不乾,何處可得耶?」作是思惟:「餘處不得,唯當安著大海中乃不乾耳。」此喻少施而得大報無窮者,唯當安著佛道中也。此明水渧與龍智合故,所憑得處而不乾也。布施與般若合故,所置得處而不竭也。
Âm
Hữu long năng dĩ nhất đề thủy, vũ nhất quốc giả hoặc nhị hoặc tam, nãi chí vũ nhất diêm-phù-đề giả. Long tâm tự niệm ngôn, ‘ngã dục tàng thử nhất đề thủy sử thường tại nhi bất kiền, hà xử khả đắc da?’ Tác thị tư duy, ‘dư xứ bất đắc, duy đương an trứ đại hải trung nãi bất kiền nhĩ.’
Thử dụ thiểu thi nhi đắc đại báo vô cùng giả, duy đương an trứ Phật đạo trung dã. Thử minh thủy đề dữ long trí hợp cố, sở bằng đắc xử nhi bất kiền dã. Bố thí dữ bàn-nhược hợp cố, sở trí đắc xử nhi bất kiệt dã.
雜譬喻經 T0207
Comments
Post a Comment