Phật Thuyết Tạp Tạng Kinh (1) Các vị A-la-hán đệ tử Phật mỗi người giữ ngôi đệ nhất một hạnh, như Xá-lợi-phất là trí tuệ đệ nhất, thích nói vi diệu pháp, Mục-liên là thần túc đệ nhất, thường dùng thần thông đi vào lục đạo, thấy chúng sanh thụ quả báo thiện ác rồi quay về kể cho người khác biết. Có một lần Mục-liên tới bên bờ sông Hằng, thấy năm trăm ngạ quỷ cùng vội vàng lấy nước, có thần giữ nước cầm thiết trượng đuổi đi không cho tới gần. Vì thế mà lũ quỷ đi thẳng tới chỗ Mục-liên, lễ chân Mục-liên xong từng tên một hỏi nhân duyên tội quá của mình. Một con hỏi Mục-liên, “Đại Đức, tôi thụ thân này thường chịu nóng khát, trước nghe nói sông Hằng này nước trong lành, thơm mát, hớn hở lao tới, lặn xuống tắm rửa thì nước nóng lên sùng sục, toàn thân bỏng hết. Nếu uống một ngụm thì ngũ tạng phỏng nát, thối không chịu được. Nhân duyên nào mà chịu tội này?” Mục-liên đáp, “Ông đời trước làm thầy tướng, coi tướng cát hung cho người, nói thật thì ít mà nói bậy thì nhiều, lúc chê bai, lúc k
Truyện 10. Tạp Bảo Tạng Kinh Quyển 2. Mục-liên lại thấy một thiên nữ ngồi trên một tòa liên hoa rộng trăm do-tuần. Chỉ mình hoa ấy đẹp vi diệu, thù thắng hơn hẳn các tòa liên hoa khác, đồ dùng hễ muốn thì có đầy cung điện, đồ ăn uống cũng tùy niệm dục mà được, thảy đều từ hoa ấy mà ra, đi đứng hoa đều theo. Mục-liên hỏi, “Làm thiện hạnh chi mà thụ báo như vậy?” Thiên nữ đáp, “Phật Ca-diếp diệt độ để lại xá lợi. Đệ tử Ngài dựng tháp thất bảo, cao rộng bốn mươi dặm. Lúc ấy tôi là nữ nhân, ra ngoài thấy Phật tượng trong bảo tháp tướng rất đẹp, sinh lòng tín kính, ức niệm công đức Phật, gỡ hoa cắm trên đầu dâng lên tượng. Nhờ nhân duyên này mà thụ quả báo độc diệu như vậy.” 佛說 雜藏經 https://tripitaka.cbeta.org